Thứ Tư, 23 tháng 10, 2013

truyen sex hay nhất Việt Nam 2013

truyen sex hay nhất Việt Nam 2013, Yến Vy là một cô gái đóng phim sex nổi tiếng ở Việt Nam, vì thế không những cô có rất nhiều phim sex hay mà còn có cả những truyện sex nổi tiếng về việc làm tình với trai của vô như thế nào.

Buổi sáng hôm kia, tôi vẫn ra quán cà phê quen thuộc, nhấm nháp cái vị chan chát của cái thứ chất lỏng màu đen mà đối với riêng bản thân tôi, nó gần như trở thành một tôn giáo. Mua tờ Tiền Phong, đọc qua thấy ngay trang nhứt có một hàng tựa đề rất bắt mắt, về chuyện “đời sống riêng tư” của các ca sĩ, diễn viên, người mẫu bị phát tán và đưa lên mạng.

Cũng chỉ lắc đầu bỏ qua, trong thâm tâm lúc đó, tôi nghĩ có lẽ lại một kiểu ca sĩ Hồng Nhung hay người mẫu Bảo Hoà nữa. Thú thực là lúc đó, có thế nào tôi cũng không thể hình dung một cô diễn viên trẻ tên tuổi như Yến Vy lại làm ra những chuyện như vậy. Tôi không đọc ngay bài báo viết về chuyện của cô diễn viên này, giở những chuyên mục khác quen thuộc của tôi trên báo ra đọc trước như một thói quen. Rồi thì một hai, rồi đến bốn năm cậu thanh niên truyen sex 2013 ngồi kề bên bàn tán rôm rả, câu chuyện của bọn họ lọt vào tai tôi một cách vô tình, chủ đề cũng không ngoài chuyện bàn luận về những thước phim con heo của Yến Vy.

Tôi lần giở lại và bắt đầu chăm chú đọc bài báo, không thể tin nổi những gì tôi đang thấy. Tới tối về nhà lướt web vào Cõi Thiên Thai coi những thước phim này thì thú thực, tôi vừa bất ngờ, vừa kinh hãi khi những đoạn làm tình sống sượng nhất đập vào mắt. Tất cả tình cảm tốt đẹp mà tôi dành cho cô diễn viên này thông qua những vở kịch, những bộ phim trước đây hoàn toàn tan biến. Không thể nói là tôi khinh bỉ hay coi thường, nhưng quả thật những hành động mà cô diễn viên này làm cùng với gã đàn ông – sau này khi được phỏng vấn trên VNEXPRESS Yến Vy có phân trần đó là “người yêu cũ” – khiến tôi rất choáng. Mở đầu, tôi chỉ có thể trích dẫn lời một anh bạn, người cũng đã phone ngay cho tôi sau khi xem bộ phim này ( cậu ta thưởng thức trước tôi nửa ngày). Với một giọng điệu khá bức bối và căm phẫn xen lẫn cả một chút châm biếm trào phúng, cậu bạn tôi buông một câu ” Nó bú cu thằng kia như thể chưa bao giờ được bú, nó địt như thể chưa bao giờ được địt vậy”. Chỉ một lời giới thiệu như thế cũng đủ khiến tôi không thể thắng nổi sự tò mò tìm hiểu kĩ hơn về những thước phim sống sượng này.
Tìm kiếm truyện sex

    phimxex
    phim set tai ve me ke luon luan

Thứ Ba, 29 tháng 1, 2013

Nhật Bản xác nhận bán cho Philippines 12 tàu tuần duyên hiện đại

Lực lượng Cảnh sát biển Philippines sẽ nhận truyen lam tinh hay được 12 tàu tuần tra mới tinh từ Nhật Bản vào năm 2014. Không giống như các tàu cũ nhận được từ Mỹ, cảnh sát biển Philippines sẽ nhận được 12 tàu tuần tra mới tinh từ Nhật Bản vào năm 2014 - một quan chức cấp cao của Đại sứ quán Nhật Bản tại Manila cho hay. Ngoại trưởng Philippines Albert del Rosario từng cho biết Nhật Bản có khả năng sẽ cấp cho Lực lượng Tuần duyên nước này 12 tàu tuần tra. Ông Shinsuke Shimizu, Công sứ Đại sứ quán Nhật Bản tại Philippines, trả lời phỏng vấn của tờ Inquirer rằng Nhật Bản và Philippines đã bắt đầu các thủ tục cho việc mua lại các tàu tuần tra được trang bị cho lực lượng Cảnh sát biển Philippines. Theo ông Shimizu, Tokyo "vẫn chưa quyết định các tàu nào sẽ được chế tạo và chuyển giao cho chính phủ Philippines, theo hình thức viện trợ phát triển chính thức hay tài trợ." Ông Shimizu cũng đảm bảo với Philippines rằng Nhật Bản sẽ tiếp tục giúp đỡ phim sex Cảnh sát biển Philippines trong vấn đề an toàn hàng hải và các vấn đề thực thi pháp luật. Tàu tuần duyên của lực lượng Cảnh sát biển Nhật Bản 15 năm trước đây, Nhật Bản đã chuyển giao cho Cảnh sát biển Philippines tàu tìm kiếm cứu hộ tên là BRP Corregidor. Đây là một trong hai tàu của Philippines đã phải đối mặt với các tàu Hải giámtại bãi cạn Scarborough trong thời gian từ 8/4 đến 15/6. Ngoại trưởng Philippines Albert del Rosario trước đó đã trả lời tờ báo Inquirer rằng Nhật Bản có khả năng cung cấp cho Cảnh sát biển Philippines 12 tàu tuần tra. "Họ đang xem xét viện trợ phát triển chính thức 10 tàu dài 40m và hai tàu lớn hơn" - ông Del Rosario nói. Bên cạnh đó, ông Shimizu cho biết viện trợ không có nghĩa là để giúp Manila thiết truyen tranh 18+ lập một "tư thế phòng thủ tối thiểu đáng tin cậy" để tăng năng lực ngoại giao trong việc đối phó với các tranh chấp lãnh thổ với Trung Quốc trong vùng biển Tây Philippines. "Điều đó khác với việc thiết lập một tư thế phòng thủ tối thiểu đáng tin cậy của Philippines và cũng không phải là nhằm giải quyết một tình huống khu vực cụ thể nào" - Shimizu nói. "Đó là sự hợp tác với mục đích đối phó với các vấn đề an toàn hàng hải khác nhau và các vấn đề thực thi pháp luật, chẳng hạn như cướp biển và tìm kiếm và cứu hộ"- ông nói thêm. Cũng theo ông, 12 tàu tuần tra sẽ được trang bị hiện đại khi chúng được chuyển giao cho Lực lượng Cảnh sát biển Philippines, lực lượng phải đương đầu với các tàu Hải giám, Ngư chính Trung Quốc trên bãi Scarborough kể từ ngày 10/4 vừa qua.

Chủ Nhật, 27 tháng 1, 2013

iPhone 5 bị bẻ khoá chỉ trong vài giờ?

Một hacker người Mỹ phim sex vip tuyên bố anh ta đã bẻ khóa thành công chiếc iPhone 5 chỉ sau vài giờ để chạy các ứng dụng bị Apple cấm. Hacker Grant Paul, nổi tiếng với biệt hiệu “chpwn” khiến cộng đồng mạng xôn xao với tuyên bố bẻ khóa thành công iPhone 5 – sản phẩm mới nhất của Apple. iPhone 5 đang chạy phần mềm Cydia dành cho những chiếc iPhone bị phá khóa. Để minh chứng điều này, Grant Paul đã đăng ảnh chụp chiếc iPhone 5 đang chạy phần mềm Cydia – vốn không được Apple phim sex online hay cho phép sử dụng. Bức ảnh của Grant đăng tải trên blog thoạt đầu bị nói là sử dụng công nghệ photoshop. Hôm 23/9, trang mạng chuyên về công nghệ techradar dẫn lời giới hacker Mỹ thừa nhận việc iPhone 5 bị bẻ khóa là có thật. Tuy nhiên, hiện Grant Paul chưa công bố cách bẻ khóa của mình, điều khiến những người yêu thích dòng điện thoại thông minh này cảm thấy "phiền lòng". Trước đây, làm thế nào bẻ khóa iPhone luôn là điều được quan tâm bởi Apple nổi tiếng với sự bảo mật nghiêm ngặt trước những ứng dụng phần mềm phi pháp. Hiện Apple chưa đưa ra phản ứng với thông tin nói trên. Trong khi đó, trang Tiếng nói nước Nga đưa tin, ở Mỹ, truyen sex hay nhat việc bẻ khóa iPhone để cài thêm phần mềm không bị coi là phạm luật. Theo VTC news

Thứ Năm, 24 tháng 1, 2013

Vụ lật xe chở gỗ đè chết 10 người:Các bị cáo lĩnh 206 tháng tù

Gần 19h30' ngày 24/1, phiên sơ thẩm xét xử các bị cáo trong vụ lật xe chở gỗ đè chết 10 phu gỗ mới kết thúc. Sau một ngày căng thẳng truyen sex full xét xử, đến 19h30 ngày 24/1, phiên tòa sơ thẩm vụ án lật xe chở gỗ đè chết 10 phu gỗ mới kết thúc. Tại phiên tòa, các bị cáo đều thành khẩn khai báo và cúi đầu nhận tội. Nỗi đau vẫn còn đó trên các gia đình nạn nhân. Nỗi đau của các gia đình. Có mặt tại phiên tòa cùng mẹ (chị Nguyễn Thị Tâm), em Lê Thị Vân (học sinh lớp 12 - trường Phổ thông dân tộc nội trú Quỳ Hợp), con nạn nhân Lê Văn Lường, không giấu được nước mắt, bảo: “Em chỉ mong tòa xử đúng người đúng tội, công bằng cho những người đã lìa xa cõi thế được an lòng”. Ngồi ôm di ảnh chồng, chị Lê Thị Tâm sụt sùi: “Một mình tôi nuôi hai con ăn học, mong tòa xét xử công bằng để nuôi các con ăn học trưởng thành, gia đình khó khăn quá”. Chị Vi Thị Việt, vợ nạn nhân Vi Văn Việt, ôm đứa con nhỏ nằm ngủ vắt vẻo trên tay, nói: “Bố nó thì mất rồi nhà báo à. Bây giờ tôi phải nai lưng, buộc bụng nuôi 3 con nhỏ là Vi Thị Quỳnh (SN 2001), Vi Thị Hồng (SN 2003) và cháu Vi Mạnh Hùng (SN 2011). Ngoài ra, tôi còn phải nuôi bố mẹ chồng không làm được gì nữa cả. Hai đứa con của ông bà đều chết trong vụ lật xe đó buồn lắm. Đến với phiên tòa tôi mong muốn các bị cáo liên quan cấp tiền mai táng, nuôi các con nhỏ của tôi cho đến lúc trưởng thành”. Được xem là “nhân vật chính” của phiên tòa, bị cáo Trịnh Thanh Long - nguyên Phó giám đốc, kiêm Hạt trưởng kiểm lâm Khu bảo tồn thiên nhiên Pù Huống - trước vành móng ngựa nói năng phim tam ly hot rất đầu đuôi. Long nói: “Bị cáo thấy suy nghĩ quá nông cạn. Suy nghĩ sai lầm và rất đau lòng khi sự việc xảy ra. Từ ngày xảy ra đến nay bị cao ăn không ngon ngủ không yên. Số lượng người mất thì không thể bù đắp được. Tôi ăn năn hối cải và mong được tòa giảm án để còn có cơ hội trở về cuộc sống gia đình để còn giúp những người đã mất trong vụ lật xe hôm đó.” 8 bị cáo tại phiên xét hỏi vào buổi chiều ngày 24/1/2013 tại TAND huyện miền núi Con Cuông. Các bị cáo trong phiên sơ thẩm. Bị cáo Long cũng cho rằng, trong thời gian công tác có nhiều đóng góp, cha mẹ già yếu, vợ không có việc làm, con còn nhỏ và mong tòa xem xét giảm hình phạt. Sau khi xem xét, TAND huyện Con Cuông (Nghệ An) đã tuyên phạt 7 bị cáo về tội “Vi phạm các quy định về khai thác bảo vệ rừng”, gồm: Trịnh Thanh Long (SN 1970, trú phường Hưng Phúc, TP Vinh), nguyên Phó giám đốc kiêm Hạt trưởng kiểm lâm Khu bảo tồn thiên nhiên Pù Huống, 24 tháng tù; Phan Sỹ Tuấn (SN 1978, thị trấn Quỳ Hợp), nguyên Trạm trưởng Trạm quản lý bảo vệ rừng Nga My, 13 tháng tù; Đào Công Thắng (SN 1978, xã Xuân Hòa, huyện Nam Đàn) và Nguyễn Kim Hùng (SN 1985, xã Tân Sơn, Đô Lương), cùng nguyên là cán bộ Khu bảo tồn thiên nhiên Pù Huống), mỗi bị cáo 12 tháng tù treo và 20 tháng thử thách; Nguyễn Văn Tâm (SN 1977, trú xã Nghĩa Hưng, huyện Nghĩa Đàn), làm nghề buôn bán, 18 tháng tù; Nguyễn Doãn Tình (SN 1979, khối 11, thị trấn Quỳ Hợp), thợ mộc, 13 tháng tù; Hoàng Văn Chiến (SN 1966, xem phim sex hay nhat 2012 trú thị trấn Quỳ Hợp), chủ xe tải, 12 tháng tù. Riêng bị cáo Vương Đình Hạnh (SN 1986, trú bản Lấu, xã Châu Lý, Quỳ Hợp), lái xe thuê, lĩnh 10 năm 6 tháng tù về tội “Vi phạm quy định về điều khiển phương tiện giao thông đường bộ” và tội “Vi phạm các quy định về khai thác bảo vệ rừng”. Ngoài ra, sau khi mãn hạn tù, Hạnh sẽ không được lái xe trong vòng 3 năm. Còn bị cáo Hoàng Văn Chiến buộc phải bồi thường dân sự cho các bị hại với số tiền hơn 700 triệu đồng, nuôi các con nhỏ của các gia đình nạn nhân mỗi tháng 200 ngàn đồng cho đến 18 tuổi.

Thứ Sáu, 18 tháng 1, 2013

Chết khiếp với chiêu làm giả rượu ngoại

Hầu hết các loại rượu ngoại trên thị trường Việt Nam đều có thể bị làm giả. Không ai có thể ngờ những chai rượu mang mác ngoại tiền triệu có thể được chế từ nước lã, hóa chất độc hại hay cồn pha với phẩm màu. Rượu sâm panh làm từ hóa chất độc hại Ngày 11/1/2013, phòng cảnh sát môi trường và các đơn vị chức năng bất ngờ kiểm tra cơ sở sản xuất rượu vang tại Tổ 10, Phường Phú La, quận Hà Đông, Hà Nội đã phát hiện toàn bộ số rượu sản xuất tại đây được chế biến từ hóa chất độc hại. Tại thời điểm kiểm tra, chủ cơ sở sản xuất và toàn bộ công nhân đã bỏ trốn, 10.000 chai rượu vang đỏ truyen loan luan hay và xanh đang trên quá trình thành phẩm bày la liệt trên nền nhà. Bên cạnh đó cồn công nghiệp, phẩm màu, chất bảo quản dùng để chế biến rượu vang được chứa đầy trong các thùng nhựa tại đây. Tồn tại và hoạt động nhiều năm nay, cơ sở này đã 2 lần bị lực lượng chức năng lập hồ sơ xử phạt các vi phạm tuy nhiên chưa bao giờ chủ cơ sở này chịu nộp phạt, mà còn ngang nhiên sản xuất rượu từ các hóa chất độc hại không rõ nguồn gốc xuất xứ. Phòng cảnh sát môi trường và đội quản lý thị trường số 12, chi cục quản lý thị trường Hà Nội cùng các đơn vị liên quan đã lập biên bản niêm phong số rượu trên. Có thể thấy những vi phạm kiểu này vẫn chưa có những chế tài cụ thể khiến người dân khi sử dụng sẽ ảnh hưởng nghiêm trọng đến sức khỏe. Biến rượu vang Đà Lạt thành vang Pháp Ngày 21/12, Đội Quản lý Thị trường số 11 Hà Nội phối hợp với Cảnh sát kinh tế Công an quận Tây Hồ bất phim tam ly 2013 ngờ kiểm tra và bắt quả tang một cơ sở làm rượu vang giả với quy mô rất lớn tại ngõ 38, Xuân La, Tây Hồ, Hà Nội. Tại đây, lực lượng chức năng đã phát hiện có hơn 10 nghìn chai rượu vang giả với các nhãn hiệu Bordeaux, Chile đã được đóng gói thành phẩm chuẩn bị đưa ra thị trường. Ngoài ra, còn một lượng lớn rượu vang đóng trong túi, không rõ nguồn gốc xuất xứ. Qua điều tra, các đối tượng khai nhận đã dùng rượu vang Đà Lạt và các loại rượu vang đóng túi không nguồn gốc để sang chiết, đóng chai, dán nhãn mác giả các thượng hiệu rượu vang bán chạy trên thị trường, để bán kiếm lời. Tại thời điểm kiểm tra, cơ quan chức năng còn thu giữ một lượng lớn bao bì, nhãn mác các loại rượu vang ngoại đắt tiền. Đặc biệt là hàng ngàn chiếc tem chống hàng giả cũng được các đối tượng làm giả một cách tinh vi. Các đối tượng cũng không xuất trình được bất kỳ giấy phép hoạt động cũng như nguồn gốc xuất sứ số rượu trên. Tang vật thu được 380 bịch rượu vang đã thành phẩm dán tem nhãn giả; 545 thùng vang đóng chai đã thành phẩm chuẩn bị bán ra thị trường; 1.000 thùng rượu vang Đà Lạt đóng chai chưa thành phẩm; 2 thùng vỏ hộp có dán nhãn rượu nước ngoài; 1 thùng cát tông đựng thiết bị để đóng nhãn rượu… Bình rượu ngoại, ruột quốc lủi Ngày 29/11/2012, 4 điểm kinh doanh rượu ngoại giả của vợ chồng Trịnh Thu Hương và Đoàn Việt Anh trên hai địa bàn quận Thanh Xuân và Hai Bà Trưng, Hà Nội đã bị cơ quan điều tra Công an Hà Nội khám xét. Kết quả cho thấy hai vợ chồng này đã mua vỏ chai, nhãn mác, tem ngoại rồi đóng rượu quốc lủi, sau đó mang ra thị trường tiêu thụ. Cơ quan điều tra đã thu giữ 53 chai rượu giả bao gồm các loại Chivas, Johnnie Walker… khi khám xét nơi sản xuất rượu giả của vợ chồng Trịnh Thu Hương, Đoàn Việt Anh. Ngoài ra, công an cũng thu được 263 vỏ chai rượu ngoại, 558 hộp giấy, 263 nút chai và 58 tem nhập khẩu. Theo điều tra, từ tháng 8 đến nay hai vợ chồng này đã mua vỏ chai, nhãn mác, tem ngoại và rượu quốc lủi đem về nhà đóng chai sau đó đem bán với giá từ 170.000 đến 650.000 đồng một chai. Rượu lậu đội lốt hàng xách tay Tại TP Hồ Chí Minh, không phim cap 3 hay khó để mua được một chai rượu lậu được quảng cáo là "hàng xách tay". Tại các khu vực tập trung nhiều cửa hàng rượu như đường Nguyễn Thông (quận 3), đường Châu Văn Liêm (quận 5), đường Lê Văn Sỹ, Hoàng Văn Thụ (quận Tân Bình)…, khách hàng đều dễ dàng mua được rượu ngoại “xách tay” với giá cả “hợp lý”. Không chỉ bán tại các cửa hàng, một lượng lớn rượu không nguồn gốc này cũng được mua bán rầm rộ qua các trang quảng cáo trên mạng với hình thức giao hàng tận nơi. Mua bán dưới hình thức này, người không sành về rượu cũng sẽ dễ dàng bị đánh tráo rượu thật bằng rượu giả. Ông Nguyễn Văn Việt, Chủ tịch Hiệp hội Rượu - Bia - Nước giải khát Việt Nam cho biết: Công nghệ làm rượu giả hiện nay tinh vi hơn, nên rất khó phân biệt thật giả và tình trạng này vẫn diễn biến phức tạp cả về quy mô và số lượng. TP Hồ Chí Minh Là thị trường tiêu thụ rượu bia lớn nhất cả nước và luôn là tâm điểm để dân buôn lậu và làm rượu giả hoạt động. Ông Lê Thế Bảo, Chủ tịch Hiệp hội Chống hàng giả và bảo vệ thương hiệu Việt Nam đánh giá: "Khoảng 70% lượng rượu ngoại nhập lậu trên thị trường có điểm xuất phát từ tuyến biên giới Tây nam, miền Trung với các thủ đoạn gian lận thương mại khi làm thủ tục thông quan và tạm nhập tái xuất. Đó là chưa kể việc các đầu nậu tổ chức mua gom hàng tại các siêu thị, cửa hàng miễn thuế rồi tìm mọi cách tuồn hàng vào nội địa". Theo VEF

Chủ Nhật, 13 tháng 1, 2013

Anh muốn em sinh con nhưng nhất định không cưới

Anh là Việt Kiều. Anh muốn em sinh con cho anh ấy nhưng không muốn cưới.
Em năm nay 30 tuổi, hiện có công việc làm và cuộc sống tương đối ổn định. Em có vẻ bề ngoài tương đối dễ nhìn nhưng em là người có khiếm tật trên cơ thể. Em rất mặc cảm về chuyện này và trước giờ sống rất khép kín, ít giao tiếp với ai. Tuy nhiên trước đây cũng có vài người con trai tốt chấp nhận em. Em có vài mối tình nhưng cũng đều gặp trở ngại nên không đi tới đâu cả. Và giờ đây em đang yêu Việt Kiều.
Cách đây 2 năm em tình cờ quen một người đàn ông là Việt kiều (hơn em 7 tuổi). Lúc đầu chỉ là tình cờ biết nhau qua công việc chứ không có ý gì khác. Em và anh ấy có chat với nhau vài lần nhưng chưa gặp mặt lần nào. Có một lần, em nói chuyện với anh ấy 1 lát thì thấy anh ấy nói chuyện rất lạ. Anh nói là nếu em qua nhà anh ấy ở một đêm, em muốn gì cũng được. Cũng theo lời anh kể, trước nay anh ấy quen rất nhiều cô gái chỉ có dạng con gái như em la chưa từng quen. Anh ấy sống ở nước ngoài nên có thể qua đêm với bất kì cô gái nào khi họ gõ cửa. Em rất bất ngờ vì không hiểu tại sao anh ấy lại nói những chuyện đó với em.
Sau đó em xoá nick và không liên lạc nữa với người đó nữa. Khoảng 1 tháng sau em nhận được thư điện tử của anh ấy. Trong thư anh nói là người nói chuyện trên mạng với em hôm đó không phải là anh ấy, mà là vợ cũ của anh. Sau đó anh xin lỗi và mong em bỏ qua. Em chấp nhận lời xin lỗi và nói là em không quan tâm lắm.
Ảnh minh họa

Gần 1 năm sau, em và anh ấy có thỉnh thoảng gặp nhau và nói chuyện trên mạng. Lúc nói chuyện em nhận thấy tâm trạng anh ấy dường như đang buồn phiền và chán nản. Em cũng nhận thấy anh ấy bị ảnh hưởng cách sống phương Tây là thích tự do. Dần dần em và anh có trao đổi hình và hẹn hò gặp nhau. Anh ấy nói là bị vợ bỏ nhưng không nói gì về gia đình và quê quán. Em có hỏi anh chỉ trả lời cho qua chuyện.
Cách đây 2 tháng anh ấy nói sẽ về Việt Nam. Trước lúc về anh về, em cũng đã nói  về chuyện em bị khiếm khuyết trên cơ thể nhưng anh ấy bảo không sao cả và vẫn muốn gặp em.  Anh ấy đến nhà em cùng với em trai, sau đó thì đi ăn tối cùng với em và mẹ em. Bề ngoài anh ấy trông rất chững chạc và lớn tuổi hơn em (Có lẽ do anh ấy từng trải còn em trước giờ chỉ đi học). Gặp nhau lần này em mới biết là nhà anh ấy chỉ cách nhà em 1 con đường và trước đây anh ấy nói đã từng nhìn thấy em rồi. Lúc đầu em cảm thấy không được tự nhiên và thấy hơi xa lạ. Nhưng anh ấy thì không. Anh đối với em rất tự nhiên và gần gũi. Em trai anh ấy cũng rất thân thiện và quý mến em. Vài lần đi chung gặp bạn bè anh cũng giới thiệu em là bạn gái anh ấy. Có lần anh ấy cũng gọi điện nói rủ em đi ăn, nói là chị anh ấy muốn gặp em, nhưng lần đó em thấy ngại và hơi sợ vì mặc cảm nên đều từ chối.
Trong thời gian ở Việc Nam anh đối xử với em rất tốt. Anh ấy hay qua nhà em chơi và đi ăn uống chung với gia đình em. Tuy nhiên, anh ấy thường xuyên đòi hỏi khi 2 người ở gần nhau. Anh ấy nói là muốn em ở bên anh 24/24. Anh cũng nói là rất muốn có con với em, vì anh sợ thời gian gần nhau rất ít, nếu anh ấy về lại nước ngoài thì it nhất 1 năm nữa mới về lại Việt nam. Anh sợ tuổi tác cả em và anh ấy đều lớn thì sẽ khó có em bé. Em có đề nghị đám cưới nhưng anh nói là nếu em thương anh ấy thật thì không cần nghĩ cách trói buộc như vậy. Em cảm thấy anh ấy bị ám ảnh bới cuộc hôn nhân trước nên không muốn đám cưới. Nhưng nói chung, anh ấy chỉ năn nỉ và giận hờn, sau đó vẫn đối xử tốt với em.
Trong suốt thời gian anh ở Việt nam em vẫn giữ mình, còn anh ấy thì nói rằng anh ấy về Việt Nam là vì em nhưng em lại lạnh lùng làm anh rất buồn. Tuy nhiên anh ấy cũng hứa hẹn 1 năm sau về cưới em. Nhưng anh ấy nói, thực lòng anh chỉ muốn em làm người tình của anh đến khi nào có con thì mới đám cưới. Vì lúc cưới rùi, anh không biết chuyện gì sẽ xảy ra, sợ sẽ gãy đổ nữa. Còn em thì một phần bị ám ảnh vì những gì vợ anh lúc nói chuyện trên mạng đã nói với em (anh là người đào hoa và anh cũng có lần kể cho em nghe như vậy về quá khứ của mình), một phần thì em lo cho gia đình em phải khổ sở vì em nếu mọi chuyện không như ý muốn.

Từ lúc anh ấy đi, chúng em vẫn liên lạc qua mail và điện thoại (thường thì em gọi vì em có thể gọi miễn phí qua đó). Gần đây tụi em lại giận hờn tranh cãi nhau vì chuyện đó. Anh ấy bảo em nên lấy chồng trẻ hơn anh ấy, đừng chờ đợi anh ấy nữa. Anh ấy còn nói xa xôi quá, nghèo quá kiếm tiền về còn chưa xong nên không muốn em chờ đợi. Anh ấy cũng bảo mất lòng tin vào phụ nữ, nên nếu em thương anh ấy thật thì đã theo anh mà không cần đòi hỏi, trói buộc gì. Trong khi em thì cảm thấy mình đang già đi từng ngày. Bên cạnh em bây giờ cũng đang có 1 người muốn tiên tới với em, nhưng em lại không có cảm giác gì.
Chẳng lẽ em lại chờ đợi khi người ta đã có ý dứt khoát bảo đừng đợi. Mà chờ đợi biết có kết quả gì, rồi cha mẹ em lại mang tiếng khi có đứa con gái ế trong nhà. Nếu em nhắm mắt lấy đại người bên cạnh thì rồi em không tưởng thượng nổi cảnh phải sống với 1 người không cảm giác gì cả đời. Còn cách chiều theo ý anh ấy đến với nhau mà không trói buộc gì thì em thấy không an toàn chút nào. Em không biết phải làm gì đây? Xin hãy giúp em tìm câu trả lời. Mong chị cho em một lời khuyên. Em cảm ơn chị nhiều lắm! (Em gái)

Thứ Bảy, 29 tháng 12, 2012

Người bên lề cuộc sống

Khi nàng tiên hoàng hôn vấy chiếc khăn hồng nơi cuối trời tạm biệt một ngày, con phố nhỏ dường như đọng lại với những tiếng xào xạc, bọn trẻ con chạy ra ngoài đường lớn chơi đùa vì trường tiểu học gần đó cũng đã đến giờ tan học, bọn trẻ chạy đến đó đứa tìm bạn, có đứa chỉ đứng nhìn bâng quơ như để nhìn những đứa trẻ đồng lứa khác. Hoàng Thanh lững thững dắt xe tản bộ trên đường vào con phố nhỏ của mình, cái cảm giác êm đềm mà mỗi buổi chiều tan tầm từ bệnh viện về nhà, khi đến đầu phố anh thích thả bộ như vậy vào nhà. Từ khi mẹ anh mất, ổn định công việc của một bác sĩ tại một bệnh viện đa khoa, anh chỉ sống một mình trong căn nhà nhỏ trong con phố này, đó là một ngôi nhà nhỏ có cây cối xung quanh, tuy không sang trọng như một biệt thự, nhưng bao nhiêu năm qua anh đã tốn công tạo nó thành một ngôi nhà xinh đẹp và lịch lãm, mỗi buổi sáng khoảng vườn nhỏ nhà anh lại mở rộng cổng đón chào những người hàng xóm thân thiện đến ngồi chơi, tập thể dục, bọn trẻ chạy quanh những gốc cây vui chơi, vài ông cụ già ngồi đánh cờ đọc báo như một công viên thu nhỏ, những lúc như vậy anh hạnh phúc nhìn mọi người đến với mình. Đã 31 tuổi rồi tình cảm của anh đã dành tất cả cho bọn trẻ và những người trong xóm, anh xem họ như một phần của cuộc sống... Chợt Hoàng Thanh giật mình nhìn đồng hồ: "Chết rồi! mình lại quên béng cái hẹn cho buổi tiệc chiều nay, chắc bọn chúng vặt cổ mình mất." Thanh rạo bước nhanh vào nhà vứt vội chiếc xe ngoài vườn lao ngay vào phòng tắm, anh làm tất cả mọi việc trong vòng 10 phút, đóng cửa dắt xe ra, không quên gửi người hàng xóm trông nhà hộ, người đàn bà nhà bên cạnh là một người phụ nữ phúc hậu đang đứng tưới cây khế cười tươi tán: - Cha! Cậu Thanh diện lên đẹp trai quá chắc ra đường các cô theo thì phải biết, cậu đi dự tiệc à? - Dạ, sinh nhật của người bạn đồng nghiệp, chị Thâm trông nhà giúp em nha! - Ùa! Cậu đi chơi vui hen! Khi Thanh đến buổi tiệc, dường như cũng đã đủ người, sau khi chào người bạn đang đón khách trước cửa nhà hàng, Hoàng Thanh bước vào nhìn quanh tìm nhóm bạn quen, một anh chàng mặt cũng đã hơi ửng đỏ vì men bia khoác vai anh hồ hởi. - Mày đến trể quá vậy? vô đây! Uống ba ly phạt nhe. - Anh Thanh khi nãy từ bệnh viện về hơi trể, anh Tuấn đừng ép anh ấy quá tội nghiệp - một cô gái mặt trái xoan lịch sự trong chiếc áo đầm dài màu trắng lên tiếng đỡ cho Thanh. - Ôi trời ơi! Tôi không dám động đến chàng hoàng tử của các cô! khi hắn chưa đến thì nhắc luôn miệng khi đến rồi thì bênh vực. - Thôi đi ông tướng chỉ được cái bắt nạt người hiền thôi - một cô gái khác lên tiếng! - Mình xin lỗi các bạn nhé, khi nãy về hơi trễ, được! mình uống phạt đây. Không khí buổi tiệc dường như vui hơn khi Thanh đến, anh ngồi cạnh cô gái mặc áo trắng, nếu ai tinh ý sẽ thấy cô gái sẽ sàng kéo ghế cho Thanh đôi má hơi ửng hồng với một nụ cười bẻn lẻn. Thanh vui vẻ pha trò càng góp vui thêm cho bàn tiệc. Chợt không khí chợt tạm lắng xuống tập trung cho người bạn chủ tiệc lên sân khấu nói lời cảm ơn với tất cả các vị khách, và đáp lời mời người bạn từ một bàn khác bước lên sân khấu hát tặng cho người chủ tiệc một bài hát, buổi tiệc lại sôi nổi với sự hoạt bát của người khách trẻ, anh ta độ 27 - 28 tuổi khuôn mặt khá đẹp trai ăn nói lưu loát duyên dáng, lịch lãm trước đám đông, làm không khí buổi tiệc như rộn lên trong những lời nói hợm hỉnh của anh ta, giọng hát anh ta khoẻ mạnh ngọt ngào cuốn hút những người khách trong buổi tiệc, nhất là những cô gái trẻ thỉnh thoảng nhìn anh ta khẽ bàn luận, rồi lại véo nhau cười bẻn lẻn. "Em đến thăm anh đêm 30, còn đêm nào vui bằng đêm 30, anh nói với người phu quét đường xin chiếc lá vàng làm bằng chứng yêu em, tay em lạnh để cho tình mình ấm.... trời đang Tết hay lòng mình đang Tết..." Hoàng Thanh như bị thôi miên xem truyen set trong lời hát cũng như khuôn mặt đầy truyền cảm của chàng trai đang hát, một cảm giác kỳ lạ đang xâm nhập vào trong tiềm thức của Thanh và dường như ánh mắt trên sân khấu cûng đang hướng về anh như truyền tất cả những lời ngọt ngào của bài hát vào trong tâm tưởng của Hoàng Thanh. Bất chợt tiếng nói của một cô gái áo trắng ngồi bên cạnh làm Thanh hồi giật mình trở về thực tại. Ðó là Thảo em gái của Luật, chủ nhân của buổi sinh nhật đêm nay: - Anh ấy ca hay quá anh nhỉ, cứ như một ca sî thực thụ ấy, nhưng tiếc là anh ấy không thích trở thành ca sĩ. - Thế à ? Vậy mà anh cứ tưởng anh ta là ca sĩ. - Anh ta là tác giả của những vở kịch đấy, cũng là nghệ sĩ rồi, Anh Tâm lãng mạn lắm! rất nhiều cô gái chết mê chết mệt vì cái tính nghệ sĩ của anh ấy. - Vậy à ? Thế em có mê anh ta không? Sao biết khá rành về anh ta quá vậy kìa!. Thanh hỏi có vẻ hơi đùa. - Anh Tâm là bạn học cấp 2 của anh Luật, anh trai em đó! Thảo đính chính. Bài hát đã chấm dứt, Tâm lại tiếp tục làm hoạt náo viên trên sân khấu: - Nào các bạn ơi! Chúng ta cùng hát tặng cho Luật chúc mừng sinh nhật nhé! tôi sẽ mời một số bạn cùng lên sân khấu, và chúng ta cùng hát nhé, để xem mời ai nào... Mời Bé Thảo, và anh bạn ngồi bên cạnh nữa - vừa nói Tâm vừa chủ động đến kéo cô gái áo trắng và Thanh lên sân khấu Thảo cười vui vẽ bước lên theo, riêng Thanh hơi bị bất ngờ nên lúng túng, khi Tâm đến cầm tay Thanh một cảm giác như luồng điện chạy nhẹ trong người Thanh, bất chợt ánh mắt Tâm nhìn Thanh như xoáy sâu vào tiềm thức, cả hai trong tích tắc nhìn nhau bất động, rồi Tâm khẽ mîm cười, ánh mắt tinh nghịch chợt nháy mắt với Thanh, Thanh đã bước đi theo Tâm như vô thức lên sân khấu cùng hát với mọi người bài hát "chúc mừng sinh nhật". Khi hát xong cả gian phòng liền rộn lên tiếng vổ tay rào rào, bên tai Thanh chợt nghe một giọng nói ấm áp: "Cảm ơn !" và một mùi bia phản phất rất hay hay, cái mà ngày thường anh cảm thấy bực mình khi ai đó phả hơi bia vào người mình, nhưng lần này.. Cái cảm giác ấy lạ lắm... lạ lắm... hay lắm... Cố lên nào! Những suy nghĩ cứ vẩn vơ trong đầu Thanh, tiếng hát ấy, ánh mắt ấy, nụ cười ấy sao cứ theo anh mãi ra đến tận bãi để xe. Thanh nổ máy xe định ra về, chợt có một bóng người chạy xe vút qua làm anh thắng gấp, người ấy dừng xe lại nói lời xin lổi, Thanh lại bàng hoàng! Ðó chính là Tâm. Anh chàng liền nở một nụ cười thiện cảm: - Xin lổi nhé, tôi chạy xe vô ý quá, làm anh giật mình. - Không sao đâu, bãi xe cũng đông mà. Thanh trả lời dường như không chú ý. - Tối nay vui thật, anh có thấy như vậy không? - Ừ rất vui! Tâm hát hay lằm. Thanh tỏ ý khen ngợi. - Anh biết Tâm à? Tâm hỏi có vẽ hơi ngạc nhiên. - À... nghe Thảo nói về Tâm rất nhiều, Thanh chợt lúng túng. - A con bé này! Thế là chúng ta có duyên đấy! Anh có bận gì không? chúng ta đến một chỗ nào uống thêm một chút nữa nhé, đang vui quá! Tâm cố ý mời. - Cũng được! Thanh nhận lời như bị thôi miên. Cả hai chạy xe ngoài đường thỉnh thoảng Thanh lại giật mình vì ánh mắt của Tâm lại nhìn anh. Cái cảm giác như bị điện giật cứ xuất hiện trong người Thanh. Anh tự hỏi tại sao lại như thế... Chẳng lẽ anh đã... không, không thể nào được. Tâm chỉ là một người khách bất ngờ được quen biết trong buổi tiệc thôi mà. Rồi cả hai cùng đến một quán nhỏ họ nói chuyện với nhau đủ thứ chuyện: công việc, sở thích, thể thao... Tâm rất tự tin dẫn dắt từ chuyện này sang chuyện khác, làm cho Thanh cũng mất dần những ngại ngùng ban đầu, lúc này họ như một đôi bạn tri kỷ lâu ngày không gặp. Chợt Tâm nhìn xoáy thẳng vào mặt Thanh buông một câu nói bâng quơ làm Thanh ngơ ngác: - Anh Thanh có một đôi mắt đẹp lắm, cứ nhìn mãi không chán! Không biết trong đôi mắt ấy đã có hình ảnh của một người nào chưa nhỉ? - À thì... tôi vẫn chưa nghĩ đến chuyện lập gia đình - Thanh lắp bắp. Chợt Tâm cười phá lên và nheo nheo mắt nhìn Thanh và bắt sang câu chuyện khác. Đêm ấy Thanh cứ trằn trọc mãi không ngủ được, một cảm giác rất lạ cứ trổi dậy mãi trong suy nghĩ của Thanh, Thanh cố xua đi tất cả những suy nghĩ vẫn vơ trong đầu mình, cố gắng dỗ giấc ngủ với suy nghĩ là ngày mai còn rất nhiều việc phải làm, nhưng cứ càng dổ giấc ngủ thì tiếng hát ấy cứ văng vẳng, rồi ánh mắt ấy, nụ cười phớt đời ấy! Rồi tất cả cứ quyện lấy thành những vòng xoáy cứ xoáy mãi, xoáy mãi trong đầu Thanh. Thảo lo lắng cứ xem đi xem lại lá đơn xin nghỉ bệnh của Thanh. Hôm nay đã là ngày thứ ba Thanh không đi làm, hôm nào sau giờ làm việc ở bệnh viện Thảo cũng đến thăm Thanh, tội nghiệp chỉ ở một mình không ai chăm sóc, ngôi nhà tuy gọn gàng sạch sẽ nhưng hình như vẫn thiếu vắng một điều gì đó, một bàn tay người phụ nữ. Giá mà ngày ngày cô cũng được chăm sóc Thanh như những ngày qua, sau giờ làm việc cô sẽ phải tất bật đi chợ, làm một bữa cơm, chờ Thanh tắm xong cùng ngồi bên nhau kể những câu chuyện làm việc trong ngày, cùng ăn cơm, rồi sau đó cô sẽ ngã vào lòng anh cùng xem ti-vi bình luận những tin tức trong chương trình ti-vi... Nghĩ đến thế Thảo chợt đỏ mặt cười bẻn lẻn một mình. Họ đã làm việc cùng với nhau đã 6 năm từ khi cô tốt nghiệp y khoa đến nay, Thảo là em gái của Luật bạn học phổ thông của Thanh, những ngày cô đang luyện thi để thi vào trường y, những buổi tối cô đến nhà Thanh nhờ hướng dẫn bài học, rồi những ngày học trong trường, rồi những ngày thực tập tại bệnh viện, cô thường lui tới nhà Thanh thường xuyên như một người thân trong nhà. Thanh xem Thảo như một cô em gái, nhưng hình như Thảo thì lại không nghĩ như vậy, trong lòng cô đã dậy nên một tình cảm khác, một tình cảm khát khao, một thiên chức đựợc chăm sóc một người đàn ông mà truyen lam tinh mình yêu thích. Rồi những ngày làm việc chung với nhau. Những đêm cô cùng trực với anh ở bệnh viện, cùng làm những bản báo cáo với anh trong đêm cô rất hạnh phúc khi được chăm sóc cho anh từng cốc nước, những món ăn cô làm sẵn để dành trong lúc anh làm việc khuya đói bụng. Cả bệnh viện ai cũng cho họ là một cặp rất xứng đôi, nhìn ai cũng khen họ đẹp như những thiên thần áo trắng, Thảo chỉ cười, cô không biện bạch hay chối cãi như phản ứng của những cô gái khác, cô chỉ đỏ mặt mỉm cười vì hình như cô cũng muốn điều đó là hiện thực. Nhưng Thanh vẫn xem Thảo là một đứa em gái nhỏ, đã có lúc anh khẳng định điều đó, anh quan tâm chăm sóc cho Thảo như một anh trai... Nhưng điều đó lại làm cho Thảo càng chạnh lòng hơn. Năm nay cô đã 30 tuổi. Nhưng nhìn Thảo trẻ trung thanh thoát trong chiếc áo Blue trắng như một thiên thần thoát tục. Có lúc Thanh nữa đùa nữa thật nhắc Thảo việc lập gia đình không khéo thì già mất, anh thường nói: "Đàn ông vào độ 30 thì mới gọi là bắt đầu chính chắn, còn phụ nữ bắt đầu 30 tuổi mà chưa lập gia đình thì hơi muộn màng đó!" Những lúc ấy Thảo muốn bật khóc thật to, cho những ẩm ức bao nhiêu năm qua mà cô không nói được với Thanh, cô muốn hét lên thật lớn "Vì ai ? Tôi đang chờ đợi ai? Chẳng lẽ bao nhiêu năm qua anh không hề cảm nhận một tình yêu mãnh liệt trong tôi hay sao? Anh Thanh ơi giá như anh đừng bao giờ xem em là một đứa em gái của anh..." Cốc... cốc... Tiếng gơ cửa phòng trực làm Thảo giật mình. Tâm xuất hiện trước cửa phòng trực với một đóa hoa hồng rực rở, Thảo ngạc nhiên nhìn Tâm ngơ ngác. - Anh Tâm...! - Cô bé kia làm gì nhìn tôi ngơ ngác như vậy? Bó hoa này tặng cô đấy! Sao cứ đứng như trời trồng vậy? Chưa bao giờ được đàn ông tặng hoa à? - Ồ... Anh Tâm! Anh đi đâu đấy? Sao còn bày ra chuyện tặng hoa nữa chứ? - Sẵn tiện đi ngang qua chổ bệnh viện em làm việc vào thăm em luôn... Này đừng có đứng như phỏng, thế không mời anh vào phòng uống một ly nước được hay sao? - Em xin lổi, anh làm cho em ngạc nhiên quá đấy! Anh Tâm thật cứ luôn làm những điều bất ngờ cho các cô gái! - Không biết câu này là khen hay chê đây... À! Mà cô đừng nghĩ là tôi... - Vâng! Đây không phải là những bông hoa tỏ tình! Đúng không? - Cả hai cùng phá lền cười vui vẻ. - Em làm việc chung cùng với anh chàng bác sĩ người yêu em đấy à? - Ai thế? Thảo ngạc nhiên. - Cái anh chàng hôm sinh nhật Luật đấy! - À, không phải đâu, anh ấy cũng là bạn của anh Luật, học chung lớp 12 đấy mà! - Thảo nào anh không biết mặt anh ta! Anh ta không làm việc à? - Anh ấy bị bệnh xin nghĩ 3 hôm nay rồi! 3 hôm nay ngày nào em cũng đến thăm anh ấy. - Bệnh? Rồi Tâm bắt sang câu chuyện khác, nhưng nếu tinh ý sẽ thấy trong ánh mắt của Tâm đăm chiêu một điều gì đó! Một lúc sau Tâm cũng cáo từ ra về. 20:00 giờ, Tâm dắt xe vào khu phố nhỏ mà hôm Tâm đưa Thanh về, Tâm đã đến đây, anh nhìn vào ngôi nhà nhỏ của Thanh vẫn còn sáng đèn, cửa vẫn để ngơ, Thanh đang ngồi bên bàn làm việc, hình như chỉ có một mình Thanh ở nhà. Tâm lặng ngắm nhìn Thanh, cái dáng nho nhã thanh tao và khỏe mạnh chắc chắn, truyen co giao thao đôi lông mày đen rậm nhưng thanh tú, hiền lành, nụ cười luôn rạng rỡ, nhưng trong ánh mắt như luôn chứa đựng những cảm xúc bâng khuâng một điều gì đó. Tuy Thanh là một bác sĩ nhưng nhìn lại giống một diễn viên điện ảnh hơn, nhưng anh lại có cái nhẹ nhàng tình cảm của một lương y. Chắc giờ này chẳng còn khách khứa gì nữa, chỉ có một mình Thanh ở nhà. Tâm nhấn chuông. Thanh ra mở cửa, Thanh tròn xoe mắt nhìn Tâm không nói được gì, Tâm mĩm cười không nói năng gì đẩy xe vào cổng cài chốt xong và nói với Thanh. - Tâm thấy Thanh có cách tiếp khách lạ nhỉ? Hay chúng ta cứ đứng ngoài vườn này nói chuyện? - Ồ, xin lổi... Mời Tâm vào nhà... - Cả hai vừa vào nhà vừa trò chuyện. - Thanh bệnh à? - Cảm xoàng thôi, nhưng hơi nhức đầu, với lại phép nghỉ năm vẫn còn nguyên nên xin nghỉ vài ngày... Sao Tâm biết? - Thảo nói! Sáng nay Tâm đến bệnh viện. - Thăm bé Thảo à? - Ừ, và tìm một người... Thanh dường như tránh né câu trả lời, anh lấy nước cho Tâm, cơn sốt hình như lại kéo đến với anh, ly nước trong tay anh trở nên sóng sánh. Tâm cầm ly nước và cả tay Thanh, một luồng điện chạy trong người Thanh, mồ hôi như rịn trên trán anh, Tâm vẫn nhìn xoáy vào Thanh. - Tâm tìm Thanh!